Tuesday, October 18, 2016

Một vài khảo sát về mạch nước ngầm tại Đồng bằng sông Cửu Long của cơ quan Phát Triển Quốc Tế Hoa Kỳ (USAID) và Quân đội Hoa Kỳ hợp tác với chính phủ Việt Nam Cộng Hòa trước năm 1975 và các khảo sát hiện nay.

.


Lymha. Tháng 10/2016

-  USGS:  Development of Sea Level Rise Scenarios for Climate Change Assessments of the Mekong Delta, Vietnam
By Thomas W. Doyle, Richard H. Day, and Thomas C. Michot

- Thử tìm giải pháp thuỷ lợi cho đồng bằng Cửu Long: Thách thức với lũ lụt
Trần Đăng Hồng, Ph D

- TME Looks Back: Vietnam “Water for Vietnam”
Việt Nam nhìn lại, tài liệu ghi lại của các cựu chiến binh Hoa Kỳ tham gia vào các chương trình khoan giếng cung cấp nước ngọt cho dân cư tai các nơi đóng quân. Các quân binh chủng Hải, Lục, Không quân đều có những chương trình xã hội này.
Ngoài chương trình khoan giếng nước, còn có những chương trình khác được nhìn lại từ các cựu chiến binh Hoa Kỳ.


Bản đồ:
Những bản đồ liên quan đến những nghiên cứu về các địa tầng cấu kết mặt bằng Đồng bằng Sông Cửu Long, các giếng khoan thăm dò mạch nước ngầm, tất cả lưu trữ tại Thư viện Quốc Hội Hoa Kỳ.

Những bản đồ này có thể mở rộng đến 4 feet để có thể in ra và nghiên cứu:

1. Map showing hydrologic features of the Mekong Delta, South Vietnam

and Cambodia.

2. Map showing elevation of the regional water table, Mekong Delta

region, South Vietnam and Cambodia.

3. Hydrogeologic sections, Mekong Delta region, South Vietnam.
A. Ca Mau Peninsula from Song Ong -Doc to Tru'o'ng Khanh.
B. Cai Nước to Vĩnh Long.
C. Outer fringe of the Mekong Delta from Bai Xau to Bien Hoa.
D. My Tho to Nha Be.

-   IUCN_GROUNDWATER IN THE MEKONG DELTA
The International Union for Conservation of Nature (IUCN)

- MEKONG DELTA WATER RESOURCES ASSESSMENT STUDIES
Vietnam-Netherlands Mekong Delta Masterplan project

- USGS _ Science Implementation of Forecast Mekong for Food and Environmental Security


Tổng quan:
Tóm lược các tài liệu ghi nhận được nhằm ghi lại các nguồn nghiên cứu khoa học khởi đầu của Việt nam Cộng Hòa hợp tác với chính phủ Hoa Kỳ (USAID). Những công trình đã được thực hiện tại các địa phương nhằm chứng minh cho việc kết cấu địa tầng của Đồng bằng sông Cửu Long và tìm kiếm nguồn nước ngọt ngầm dưới các lớp phù sa cổ đại, công việc này đòi hỏi rất nhiều nỗ lực của cả hai chính phủ Việt Nam Cộng Hòa và Hoa Kỳ vì vào thời điểm này, chiến tranh đang diễn ra khốc liệt.
Những lý luận không có cơ sở nghiên cứu khoa học đều đưa đến những kế hoạch đối phó thất bại mà bằng chứng hiển nhiên đang xảy ra trên quê hương Việt Nam và đồng bằng sông Cửu Long nói riêng. 

Nước ở bề mặt
Thông thường, các nguồn chính cung cấp nước ngọt cho các bên trong (nội địa) khu vực của vùng đồng bằng là từ nguồn nước bề mặt và các kênh rạch. Các nhà máy xử lý nước được xây dựng bởi người Pháp, vẫn đang hoạt động tại Châu Phú, Long Xuyên, Cần Thơ trên Sông Hậu và tại Sa Đéc, Vĩnh Long, và Mỹ Tho trên sông Mekong.
Tuy nhiên các nhà máy xử lý nước bề mặt, đòi hỏi cát-lọc “sand-filtration” đắt tiền để xây dựng và khó khăn để duy trì tại Việt Nam.
Do đó, nơi các giếng nước ngọt ngầm có sẵn, cung cấp nước cho làng và các cộng đồng dân cư nhỏ một cách kinh tế hơn.
Tại các khu vực nhất định của khu vực bên ngoài (hướng ra biển) của vùng đồng bằng nơi có cả nước ngầm và nước bề mặt (ít nhất là theo mùa) là nước lợ hay mặn, các hình thức lưu trữ trên mặt đất được sử dụng. 

Một điển hình trường hợp tại điểm là thành phố Gò Công khoảng 60 km về phía nam Sài Gòn trong một khu vực đầm lầy nước mặn.
Ở đây những điểm khoan thăm dò bởi người Pháp vào những năm 1930 và điểm khoan gần đây của Chính phủ Việt Nam Cộng Hòa và USAID Mỹ vào năm 1969 đã không phát hiện ra bất kỳ tầng chứa nước ngọt trước khi tới độ sâu 518 m.
Vì vậy vấn đề là nhất thiết buộc thành phố phải xây dựng một loạt lớn các công trình giữ nước để cung cấp vào mùa khô.

Các cơ sở lưu trữ tại Gò Công cho thấy bao gồm bốn khu vực hình chữ nhật lớn, khoảng một trăm mét mỗi bên và với những bức tường của đầm bằng đất sét xây dựng cao khoảng 2 mét. Trong mùa mưa các con suối lân cận chứa đầy nước ngọt, các lưu vực được bơm đầy vào các hồ lưu trữ này và tiếp tục bổ sung bằng nước mưa rơi trực tiếp vào các lưu vực. Đối với sử dụng nước được bơm từ lưu vực chứa vào một nhà máy xử lý nhỏ, nơi nó được lọc, tinh khiết, và đưa vào hệ thống phân phối của thành phố.

Bồn chứa nước mưa
Trước khi có giếng khoan trong vùng đồng bằng, phương pháp đơn giản được sử dụng để lấy nước uống trong các khu vực có nước mặn và nước lợ, một phương pháp thường được sử dụng là các bể chứa nước mưa và đối với một hộ gia đình được cung cấp một hoặc hai thùng chứa 50 gallon. (189 lít)

Đối với một thôn hoặc làng, thông thường một bể bằng bê tông lớn được xây dựng,  nước mưa được thu thập bằng cách  gắn máng hứng nước nối liền với mái nhà và các tòa nhà, sau đó được lưu trữ trong các bể chứa nước để xử dụng trong mùa khô.
Ngoài ra, nước lấy từ giếng cạn, suối và ao, tạm thời có thể chứa nước ngọt trong mùa mưa, cũng được sử dụng để đưa vào các bể chứa nước.

Ví dụ, tại Ba Tri tỉnh Kiến Hòa, nơi mà nguồn nước ngọt đặc biệt quan trọng từ tháng mười một đến tháng năm, làng có một bể nước công cộng bằng bê-tông công suất khoảng 200 m3 phục vụ dân số khoảng 5.000. Với chế độ phân phối cẩn thận lưu trữ này kéo dài khoảng 2 tháng trong mùa khô. Mặc dù vậy, là một ngôi làng người cao tuổi đã giải thích, "Uống nước trong mùa khô được phân phối như thể đó là thuốc”vì khan hiếm nên luôn phải xử dụng một cách thật tiết kiệm.

Giếng đào và hố
Thông thường, giếng đào ở vùng đồng bằng hiếm khi sâu hơn 3 m.
Chúng thường được che chở với một ống bằng bê tông, thường là 1 mét đường kính và dài 1 m. Như những chiếc nhẫn đang chìm dưới sức nặng của nó, cát được đào ra khỏi bên trong của mỗi vòng. Để đựng và mang nước đi, một thùng 20 lít (5 gallon) là thùng đựng dầu hỏa bằng thiếc hình vuông thường được sử dụng.
Giếng đào thường khai thác các vùng nông của vùng nước ngọt ngầm bên dưới các cồn cát và các rặng núi gần bờ biển của vùng đồng bằng. 

Ví dụ, tại Phú Vinh (tỉnh Trà Vinh), các giếng nước ngọt như vậy xảy ra trong một loạt các dãy núi khoảng một trăm mét chiều ngang và dài vài km. Để khai thác, một hố nhỏ có thể được hình thành bằng cách đào xuống vài mét đến mực nước ngầm hoặc một cái giếng cạn với những vật liệu vững chắc chung quanh được xây dựng. Nước được bán bởi các nhà cung cấp tới người tiêu dùng, giá cả khác nhau giữa 5-20 cent Mỹ, theo nhu cầu, cho hai thùng chứa 20 lít. Vào cuối mùa khô giá đã được biết để đạt được một mức cao $ 2.00 mỗi mét khối nước ngọt (năm 1968).

Giếng khoan
Ở rìa ngoài của đồng bằng một số thành công đã đạt được trong việc lấy nước ngọt từ giếng khoan sâu. Ban đầu, người đầu tiên thành công giếng khoan đã được đặt xuống trong những năm 1930 đầu bởi một chi nhánh của Layne Wells. Nhân viên kỹ thuật và công ty Pháp, Layne Wells International Hydraulique Asia, khoan một số giếng thành công tại Vĩnh Lợi (Bạc Liêu) và Quản Long (Cà Mau) trong năm 1931-1933. Kể từ thời điểm đó công ty đã đặt xuống nhiều giếng khác và những mũi khoan thăm dò, chủ yếu ở phần phía bắc của vùng đồng bằng.

Chính Phủ Việt Nam Cộng Hòa với sự hỗ trợ kỹ thuật của U.S. International Cooperation Administration (USICA), và sau đó USAID,  bắt đầu mở rộng khoan giếng ở vùng đồng bằng khoảng năm 1958. Các giếng khoan đầu tiên  sâu chỉ khoảng 100 m. Trong những năm 1960, khả năng khoan giếng được cải thiện với độ khoan sâu  460 m và công tác thành công tố đẹp. Từ hơn 200 giếng khoan đầu năm 1960 dao động độ khoan sâu từ 90-568 mét  đã cung cấp  cấp nước ở các khu vực khác nhau ở  đồng bằng sông Cửu Long.

Địa chất lập thành vùng Đồng Bằng Sông Cửu Long.
Đá của phạm vi khu vực đồng bằng sông Cửu Long từ tiền Cambri đến tuổi Holocen. Các loại đá lâu đời nhất được biết đến của khu vực này là ở Kontum, khối núi ở miền Trung Nam Việt Nam. Khối núi này bao gồm đá granite, gneiss, đá thạch anh, và tinh thể khác đá coi là có tiền Cambri đến tuổi Paleozoi sớm. Trong thời cổ đại, khu vực phía bắc và phía nam của dãy núi này được downwarped và một loạt dày đá vôi, đá sa thạch và đá phiến của Ordovic đến Carbon tích lũy trong các khu vực trũng thấp.

Vào cuối thời gian Carbon các đá trầm tích Paleozoi cũ bị biến chất, biến dạng, và bồi lắp lên kiến tạo thành hệ thống núi  Hercynian. Khối núi Nam Trung Bộ, bắt đầu phát triển trong giai đoạn này, sau này trở thành một phần của khu liên hợp Đông Dương rộng lớn hơn, bao gồm hầu hết các các khu vực miền núi hiện tại của miền Nam Việt Nam, phía bắc Cambodia, Nam Lào và rìa của cao nguyên Khorat 16 N và 103 E  ở miền đông Thái Lan. Cũng trong kiến tạo núi Hercynianpluton đá granit lớn với đê Dacit liên quan xâm lấn đá trầm tích cũ Paleozoi. 

Trong và sau Hercynian hoạt động núi lửa lớn núi kiến tạo được ghi lại trong dòng Andesit mà cắt ra trong khối núi nam Trường Sơn, phía bắc của đồng bằng sông Cửu Long và trong dòng Ryolit và Dacit tạo thành đồi ở miền nam Việt Nam và miền nam Cambodia. Trong ngọn đồi của miền Nam Việt Nam Ryolit và Dacit cũng như đá granit Hercynian được liên kết trong một Tây Bắc xu hướng từ Vũng Tàu, Núi Bà Đen Tây Ninh. Xu hướng này cũng tiếp tục ở Cambodia Ryolit và Dacit, và vượt lên trên phù sa châu thổ phía bắc Phnom Penh. Xu hướng trùng với vùng kiến tạo mà phức tạp phù sa của đồng bằng sông Cửu Long sau đó đã được bồi đắp.

Vào cuối thời kỳ Paleozoi (Permi) thời gian nhiều như 450 mét đá vôi tạo đá với một số sa thạch và đá phiến được bồi đắp ở miền nam Cambodia. Những tảng đá được phô bày tại các địa phương trong đồi núi đá vôi nhỏ ở khu vực đồng bằng.

Cuối Permi thời gian lắng đọng trầm tích, phần lớn xen đá sa thạch, đá phiến sét, bật sét khối kết, bắt đầu lún vào lưu vực nằm ở phía bắc Cambodia, phía đông Thái Lan, Nam Lào, và rìa của miền Nam Việt Nam, lắng đọng này tiếp tục qua các thời đại Mesozoic (Trung Đại) và vào thời gian Eocene. Tại địa phương, nơi điều kiện lầy chiếm ưu thế, mỏ than đã được hình thành ở tây Lào và phía đông Thái Lan Evaoprites dày bao gồm mỏ muối và thạch cao cũng được hình thành. Những tảng đá ở Thái Lan được biết đến như là Khorat Group và tại Cambodia, Lào và Việt Nam như Indosinias.

Trong thời gian cuối Mesozoi đá Khorat và Indosinias được nâng lên, gập  lại và xâm chiếm bởi đá Granite Pluton ,ở cả Cambodia và nam Việt Nam. Trong đoạn này, một lượng lớn đá Granite phía tây bắc có xu hướng Pluton được Emplaced trong Chuor Phnum Kravanh (Cardoman Mountain Range) của Cambodia, kéo dài bên ngoài  phía nam từ Bảy Núi ở Châu Đốc, miền Nam Việt Nam.

Vùng lõm kiến  tạo phía tây bắc, bây giờ tràn đầy thời kỳ phù sa thứ tư phức tạp của đồng bằng sông Cửu Long, bắt đầu giảm dần vào cuối thời kỳ thứ ba, có thể là cùng dòng vỏ yếu đuối mà có phát triển trong kiến tạo núi Hercynian. Trong Plio-Pleistocen thời gian phù sa cũ đã được bồi đắp của Mekong và các nhánh của nó trong một vùng châu thổ rộng lớn và  mở rộng sang hai bên vào ở vào  khoảng 80 mét  đường viền địa hình hiện tại.

Map 2: Hydrologic Features Of The Mekong Delta, South Vietnam And Cambodia
(Một phần copy của bản đồ)

cùng các điều kiện thuận và cùng hướng ra biển của đường bờ biển hiện nay. Việc bồi đắp này đạt được một bề dày 600 mét hoặc hơn dọc theo trục của máng nhưng mỏng làm thành một bờ mõng dễ gãy (featheredge) dọc theo rìa. Đồng thời với việc giai đoạn đầu của bồi tích (Alluviation), phun trào Bazan địa phương trong dòng chảy dung nham và núi lửa nhỏ xảy ra dọc theo biên độ phía đông bắc và tây, cả ở Cambodia và nam Việt Nam. Dọc theo cả hai bên lề, là lớp phù sa cũ ở những nơi xen và trong phần phủ bởi dòng Bazan, tại các địa phương ở miền Nam Việt Nam dày khoảng 100 mét, dòng chảy Basac cũng xen cát và sỏi nền của lớp phù sa cũ gần Phnom Penh và ở Khet Takev (Tekeo), Cambodia dọc theo rìa phía tây nam của vùng lõm.

Nhẹ nhàng đi xuống dọc theo trục của vùng đồng bằng và một số đồi núi của phù sa cũ dọc theo rìa phía đông bắc và có lẽ cũng cùng lề phía tây nam đã xảy ra như vùng lõm đã giảm xuống và các Locus sau Holocen châu thổ Alluviation (Holocene phù sa) chuyển về phía nam và tây nam. Phù sa cũ trong khu vực mở rộng về phía tây bắc của Sài Gòn ở toạ độ N. 65 W. và hạ thấp rất ít, khoảng 1/2 độ hoặc ít hơn về phía tây nam. Các cao độ đáy tiếp xúc của Bazan chảy nằm phía phù sa cũ dao động từ 20 đến 30 mét gần Chamkar Kausu Chub (Chup), Khet Kampong Cham, Cambodia đến khoảng 80 mét trên mực nước biển gần Lộc Ninh, An Lộc (Hớn Quán), và Xuân Lộc nam Việt Nam. Tại địa phương, cổ ( neck)  núi lửa, có lẽ là lỗ thông hơi của núi lửa từng hoạt động, tăng đến độ cao 200 mét trên mực nước biển.

Tây Bắc Sài Gòn phù sa cũ làm nền tảng một cho địa hình nhấp nhô từ 10 đến 80 mét đặc trưng  trên mực nước biển, địa hình này được giới hạn bởi một lớp vỏ bằng đá ong hoặc quặng sắt và có khuynh hướng  đi sâu xuống dưới từ bề mặt đến độ sâu tứ một vài mét đến 10 mét. Bên dưới lớp vỏ Surficial trong khu vực lộ thiên, phù sa cũ chưa hợp nhất để Semiconsolidated cát hạt thô và sỏi Interlensed với bùn và đất sét và thỉnh thoảng có lớp đá ong. Xuống hướng Tây Nam, các lớp phù sa cũ trở nên có kết cấu mịn hơn. Độ dày của phù sa cũ trong vành đai phía tây bắc của Sài Gòn ở miền nam Việt Nam khoảng từ lớp bờ rìa khoảng 135 mét. Tuy nhiên, hướng Tây Nam, dưới thời Holocen của phù sa cũ tăng đến 400 mét hoặc hơn. Cùng một thăm dò tại Phú Vinh, ví dụ, vào sâu hơn 450 mét của phù sa cũ.

Trong vùng đồng bằng thấp, phù sa Holocen  lắng xuống vùng mới của sông Cửu Long, sông Hậu Giang và phân lưu của nó  bao gồm những lớp phù sa cũ. Phù sa Holocen, gồm phần lớn là phù sa chưa được kết cấu vững chắc và đất sét với một số thấm thấu của cát, lớp phủ hầu như tất cả đồng bằng thấp có độ cao 10 mét so với mực nước biển. Độ dày của phù sa Holocen ở khu vực đỉnh của vùng đồng bằng ở Cambodia và hướng xa về hạ lưu vùng biên giới Cambodia-Việt thường ít hơn là hơn 25mét. Dọc theo rìa phía biển của đồng bằng, tuy nhiên, Phù sa Holocen dày đến hơn 100 mét.  Phù sa  Holocen khác biệt  với phù sa cũ ngoài  việc có chung một kết cấu mịn, hầu như không có đá ong, và sự phong phú tương đối của vỏ và lớp than non. Cả phù sa Holocen và phần lớn của Phù sa cũ được coi là ở thời kỳ tuổi thứ tư.

Các nền tảng bên dưới đầy phù sa của vùng đồng bằng bao gồm Magma, biến chất và đá trầm tích đa dạng. Chỉ có một vài giếng khoan, tuy nhiên, đã đạt đến tầng nền bên dưới phù sa châu thổ. Gần Sài Gòn tầng đáy thường gặp bằng giếng khoan hoặc là lớp đá do núi lữa tạo thành hoặc màu đỏ, xanh lá cây, và màu xám bột kết hợp và đá phiến sét của hệ tầng Indosiniani. Tại Sài Gòn nền tảng thường nằm ở độ sâu khoảng 200 mét bên dưới phù sa châu thổ và ở Gò Công, Indosinias đá phiến chạm được bằng các máy khoan ở độ sâu 440 m. Mặt khác, ở Phú Vinh, mà vị trí nằm gần trục trung tâm của đồng bằng sông Cửu Long, một thăm dò cũng đạt đến một độ sâu 568 mét ở lớp phù sa cũ mà không gặp phải bất kỳ nền tảng hợp nhất nào và tại Bãi Xào Tỉnh Ba Xuyên, một lớp đáy khác gặp tại 463 mét ở lớp  phù sa cũ. Trong khu vực Bảy Núi nền đá đáy thường gặp phải là đá Granit và đá vôi gần Hà Tiên. Tại những khu vực này phù sa bồi đắp trên nền đá đáy là thường ít hơn 100 mét bề dày.

Thời tiền đá hợp nhất đệ tứ bên dưới và giáp đồng bằng có tiềm năng năng suất nước đáng kể nhưng tương đối nhỏ so với giếng từ lớp phù sa trước đó của vùng đồng bằng. Một vài giếng tại Tỉnh Châu-Đốc đã được đặt xuống để khai thác nước trong lớp đá hợp nhất. Riêng rẻ, năng suất không đạt hơn khoảng 1,0-1,5 lít /giây. Các đặc tính chứa nước của phù sa Holocen và phù sa cũ của đồng bằng sông Cửu Long được mô tả trong chi tiết hơn trong phần sau.

Nước mặt ở lớp phù sa bậc bốn của đồng bằng sông Cửu Long
Cả phù sa Holocen và phù sa cũ của đồng bằng sông Cửu Long, cũng như các khu vực Surficial xốp phong hoá của ven bờ hợp nhất được với  đá củng cố, bão hòa với nước ngầm.
Mực nước ngầm khu vực đánh dấu bề mặt trên của bão hòa trong tiền phù sa và các loại đá tổng hợp được thể hiện bằng đường vòng quanh với mực nước biển.
Khi hiển thị trên bản đồ này mực nước ở hầu hết các những vùng phù sa châu thổ là 30 mét hoặc ít hơn so với mực nước biển và trong khu vực phù sa Holocen của vùng đồng bằng là ít hơn 5 mét so với mực nước biển.

Phù sa Holocen
Phù sa Holocene ở hầu hết các vùng đồng bằng sông Cửu Long có các tầng chứa nước tương đối xấu, chủ yếu là do kết cấu của những phù xa mịn nhỏ (cát mịn). Nước lợ Nonpotable hoặc nước ngầm mặn hiện diện trong các khu vực rộng lớn của vùng đồng bằng Việt Nam. Ví dụ, ở bán đảo Cà Mau là một phần của khu vực Hậu Giang, hầu như tất cả 50 giếng với những hồ sơ có sẳn cho thấy đã thâm nhập đất sét, bùn và cát mịn, tất cả đều chứa nước lợ hoặc mặn, đến một sâu từ 50 đến 100 mét, là bề dày của phù sa Holocen.

Ngay cả trong khu vực nội địa của vùng đồng bằng ở Việt Nam nơi mà nước trong nguồn nước bề mặt là nước ngọt, các tầng nước ngầm nông trong phù sa Holocen cũng chứa nước lợ hoặc mặn. Ví dụ, Hai giếng phun nước cạn đặt xuống ở Châu Phú, cả hai khai thác nước lợ ở phù sa Holocen có chứa 1.200 mg / lít (mg mỗi lít) Clorua. Tại Cần Thơ, các tầng chứa nước lợ nước kéo dài từ gần bề mặt đất xuống tới độ sâu 120-170 mét trước khi nước ngọt tầng chứa nước được tìm thấy trong lớp  phù sa cũ. Trong khu vực này bề mặt chảy Sông Hậu Giang là nước ngọt quanh năm. 

Cũng tại Vĩnh Long, khoảng 30 km về phía Đông Bắc Cần Thơ "trên một phân lưu nước ngọt của Cửu Long, các tầng chứa nước mặn xảy ra từ gần bề mặt đất xuống độ sâu 256 m. Ở đây toàn bộ chiều dày của phù sa Holocen cộng với phần trên của phù sa cũ  chứa nước mặn, hơi mặn do đó nước ngầm xuất hiện dường như  chiếm ưu thế từ  phù sa  Holocen xa trong nội địa và  từ biên giới Cambodia. 

Trên danh nghĩa nước ngọt được báo cáo, tuy nhiên, trong các giếng cạn khai thác phù sa Holocene của Khets Prey Vehg, Takev, và Svay Rieng nằm trong khu vực đỉnh của Bằng sông Cửu Long tại Cambodia. Như vậy, một vùng chuyển tiếp, như được nêu trên không được xác định, giữa nước ngầm ngọt và nước lợ dường như xảy ra trong phù sa Holocen của vùng đồng bằng dọc theo một đường từ biên giới Cambodia-Việt.

Các bằng chứng có sẵn dường như chỉ ra rằng đầu nguồn nước ngọt hiện tồn tại trong các tầng chứa nước Holocen của Cambodia, là quá thấp để đưa nước lợ hoặc mặn xuống Việt Nam. Nước lợ hoặc mặn có lẽ là do thiên nhiên và bao gồm phù sa Holocene khi nó bồi đấp vào lúc ban đầu. Ngoài ra nó xuất hiện rằng nước ngọt ở các con sông vẫn chưa được kết nối bằng thủy lực với các tầng chứa nước Holocen của Việt Nam, có thể vì tầng đất sét tương đối không thấm trong các dòng kênh.

Ngoài một vấn đề nước mặn, phù sa Holocene trong Đồng Tháp Mười khu vực chứa nước tại địa phương, thỉnh thoảng có nhiểm độc trong nước. Tại Đồng Tháp Mười, một khu đất hoang cằn cỗi lớn, nằm ở phía bắc của sông sông Cửu Long và phía nam của khu mỏ vẹt (Parrots Beak) Cambodia. Khu vực này theo mùa trải qua lũ lụt lặp đi lặp lại và làm khô, để lại một trong đất một dư lượng cao nhôm và Magiê Sunfat. Như một kết quả của quá trình này, nước nông trên mặt đất cũng cao nhôm Sunfat (phèn) và với độ pH axit và hàm lượng sắt cao. 

Trong thời gian 1964-1966, W. C. Rasmussen tiến hành một cuộc khảo sát chuyên sâu về chất lượng nước của 137 giếng đào tại Tỉnh Kiến Tường  trong Đồng Tháp Mười. Cuộc khảo sát cho thấy trung bình là sâu 1,3 m và chất lượng nước trong giếng xấu đi từ tây bắc xuống đông nam của  tỉnh. Các nội dung trung bình của nhôm và Magiê, ví dụ, tăng 43-143 mg / 1; sunfat 38-272 mg / 1; độ cứng 82-251 mg / 1; sắt 1,5-3,1 mg / 1, và độ pH 6,8-6,0 từ tây bắc xuống đông nam nước có phèn cũng được báo cáo xảy ra trong một vài giếng đào khai thác phù sa Holocen tại Tỉnh Châu Đốc, phía nam của sông Cửu Long.

Nước được mô tả tại địa phương như "chua", nhưng vẫn được coi uống được trong mùa mưa. Từ tháng giêng đến tháng sáu, tuy nhiên, các nước trở nên đục hơn, chứa nhiều phèn và đó là chất độc hại trong nước uống.


Nước ngọt ở bãi biển cạn và cồn cát cổ 
Nước ngọt trong lớp phù sa Holocen của Việt Nam nói chung hạn chế ở khu vực chứa nước ở bãi biển cạn và rặng núi là những cồn cát cổ ở vùng đồng bằng. Những rặng núi nằm gần bờ biển cũ, nơi bãi biển và cồn cát hỗn hợp đã từng tồn tại. Những hỗn hợp này vướng lại  như sông Cửu Long và phân lưu của nó mở rộng vùng đồng bằng hướng ra biển,  các đường lằn được cấu tạo chủ yếu do gió để cát hạt vừa và mịn đụn lại  đạt độ cao tối đa 5-8 mét trên mực nước biển. Bởi vì chúng hình thành vùng đất cao, các trục của các đường lằn này có xu hướng là các vi trí của các trục đường chính và các khu định cư.

Thông thường, những rặng núi dài vài cây số, khoảng một trăm mét ngang, và 3 tới 5 mét cao. Tại địa phương họ được gọi là "giồng" và tương tự với "cheniers" của vùng đồng bằng sông Mississippi ở Louisiana.(Hoa Kỳ).

Nước ngọt tích tụ ngầm trong rặng núi trong mùa mưa, mùa hình thành các mạch nước ngầm cạn của địa phương nói chung phù hợp các hình dạng của các đường vân.

Trong hai khu vực gần Ba Tri và Phú Vinh được nghiên cứu cho biết, hệ thống nước ngầm cạn này là nguồn quan trọng cung cấp nước suốt cả năm. Gần Ba Tri, nơi một số giồng hiện diện, chỉ có những giồng cao nhất có chứa trữ lượng nước ngọt trong suốt mùa khô. Một giồng  nói riêng, khoảng 7 km về phía tây nam Ba Tri và chỉ có 2 hoặc 3 km từ bờ biển, đạt độ cao 5 m và dường như là nơi có bồi đắp dày nhất và đáng kể nhất của túi nước ngọt ngầm trong khu vực.  Giếng đào trên sườn núi này chỉ có 2-3 mét sâu với mực nước 0,5-1,5 mét dưới mặt đất trong tháng đầu của mùa khô. Một số các giếng lấy mẫu vào năm 1968 chứa nước với 30 mg /lít  Clorua. Ngược lại, bảy giếng đào khác lấy mẫu tại cùng một thời gian cùng các rặng núi tương tự nhưng thấp hơn gần Ba Tri chứa nước với nồng độ khác nhau, Cloruatừ 60 đến 3.000 mg /lít. Ngoài ra, bảy mẫu bề mặt nước thu từ các kênh rạch, sông ngòi, ao hồ gần Ba Tri chứa từ 240 đến 5.200 mg /lít Clorua, chỉ với ba trong số này được coi là sạch (uống được).


Trong mùa khô nước trong tất cả các giếng đào nghiên cứu trong rặng núi cao nhất lần lượt mặn. Hơn nữa, khoan thăm dò sâu gần Ba Tri của các đội khoan Chính phủ Việt Nam và USAID trong năm 1969-1970 đã không phát hiện bất kỳ các tầng chứa nước ngọt khác xuống đến độ sâu 318 mét. 

Túi nước ngọt cạn cũng tồn tại ở bãi biển cổ đại và các giồng phía nam của sông Cửu Long gần Phú Vinh. Ở đây kiểm tra khoan sâu, trong đó lần đầu tiên được thử nghiệm vào năm 1931, đã không có bất kỳ ghi chép nào chỉ dẫn về độ sâu, vùng tầng có nước ngọt. Giếng thử nghiệm gần đây khoan  trong những năm cuối 1960 bởi đội USAID và chính phủ Việt Nam, đạt độ sâu 568 mét ở phù sa cũ và không có chỉ dấu của các tầng chứa nước ngọt trước khi xuống đến độ sâu này. 

Khu vực có nước ngọt gặp phải ở khu vực phù sa Holocen cũ chỉ ở độ sâu 50-75 mét là những báo cáo dối, không đúng sự thật. Clorua trong nước ở khu vực này là 800 mg / lít trong năm 1970. Các kênh rạch và suối trong khu vực Phú Vĩnh chứa nước ngọt gần 8 tháng trong năm, nhưng từ khoảng tháng một đến tháng sáu nước là nước lợ hay mặn. Vào mùa khô nước uống được lấy từ túi nước ngọt cạn vài mét cát bở rời ở bãi biển và cồn cát cổ. Những giồng cát cao 3-5 mét, khoảng một trăm mét và rộng vài cây số hoặc dài hơn. Nước được khai thác bởi các giếng đào, nhưng tại Phú Vinh, phổ biến hơn, những hố lớn đào trong cát,  cát nước ngọt bão hòa để tạo thành một cái ao.

Tại Phú Vinh không có một nhà máy xử lý hoặc hệ thống phân phối, nước được bán từ nhà này sang nhà bởi các nhà cung cấp. Mặc dù nước đôi khi có chứa nhiều như 500 mg /lít Clorua, nó vẫn coi là  uống được theo các tiêu chuẩn Chính phủ Việt Nam.

Lớp phù sa cũ
Tầng có nước trong lớp phù sa cũ là những nguồn nước ngọt cung cấp trong (hướng ra biển) phần bên ngoài của đồng bằng sông Cửu Long và một mức độ lớn trong nội thành (nội địa) là một phần trong những khu vực đồng bằng ở Việt Nam, tuy nhiên, các tầng nước ngầm trong phù sa cũ cũng chứa nước lợ hoặc nước mặn. Độ sâu gần đúng dưới mặt đất đến đỉnh của các tầng chứa nước ngọt ở lớp phù sa cũ  của Việt Nam trong những khu vực của vùng đồng bằng đã được thăm dò ở một số chi tiết bằng cách khoan thử nghiệm được thể hiện bằng đường nét trên bản đồ số 1.

Map 1: Elevation Of The Regional Water Table Mekong Delta Region South Vietnam And Cabodia
(Một phần copy của bản đồ)




Khu vực Tây Nam của sông Hậu bao gồm khu bồi đấp Cà Mau
Bạc Liêu với tầng nước ngầm 100 mét.
Khám phá đầu tiên của một tầng nước ngầm vùng sâu, thường có chứa nước ngọt ở khu vực xuyên Sông Hậu Giang đã được thực hiện bởi các Công ty khoan Pháp, HYDRAULIQUE ASIA, một chi nhánh của Layne Wells International, vào năm 1931. Các phát hiện cũng đã được khoan tại Quản Long trong tỉnh An Xuyên đến độ sâu 197 mét và đã được thử nghiệm với một màn hình thiết lập giữa 154 và 166 m. Với thiết lập này mực nước tăng lên bề mặt đất. Bằng cách bơm, giếng sản xuất 2 1ít /giây với 19 mét rút xuống. Kể từ thời điểm đó và thông qua năm 1970 có hơn 50 giếng được khoan, chủ yếu bởi các đội khoan Việt Nam / USAID, để khai thác tầng nước ngầm, dân địa phương gọi là Bạc Liêu tầng chứa nước ngầm  100 mét. Kết quả cho đến nay (1970) chỉ ra rằng tầng nước ngầm này kéo dài trong hầu hết các tại các tỉnh An Xuyên, Ba Xuyên, Bạc Liêu, và Chương Thiện. Các tầng nước ngầm trong khu vực này nằm ở độ sâu khác nhau, từ 60 đến 120 m dưới mặt đất với độ dày khác nhau, từ khoảng 25 đến 50 m. Xem bản đồ 3.

Map 3: Hydrogeologic Sections Mekong Delta Region. South Vietnam
(Một phần copy của bản đồ)




Tầng lớp giữ nước lại là đất sét và bùn ở phần đáy của phù sa Holocen. Tầng chứa nước trong Tỉnh Bạc Liêu chủ yếu là sỏi cát nhưng vào sâu trong nội địa là cát mịn ở tỉnh Chương Thiện.
Mặc dù một số giếng khai thác tầng nước ngầm 100 mét dọc theo lề hướng ra biển của dòng chảy tự nhiên đồng bằng do áp suất dòng nước, nhất là nước dâng tự nhiên (subartesian). Áp suất thường khoảng từ trên 0,4 mét xuống đến  2 mét dưới mặt đất.

Do thiếu dữ liệu thích hợp, các khu vực tái bổ sung nguồn nước ngọt ngầm 100-mét của Việt Nam chưa được thiết lập rõ ràng, một lĩnh vực tái bổ sung mặc nhiên công nhận là khu vực trên cao của vùng đồng bằng ở Cambodia nơi nước bề mặt và nước ngầm nông của phù sa Holocen là vĩnh viễn. Khu vực này tương ứng với một vùng có mùa lũ nước ngọt (mùa nước nổi) theo mùa từ sông Cửu Long. Trong thực tế, các nước mặt tươi sẽ xâm nhập qua các phù sa Holocen vào lớp phù sa cũ.

Sản lượng của các giếng khai thác tầng nước ngầm 100 mét thay đổi theo thiết kế xây dựng tốt nhất và tầng nước ngầm, năng suất trung bình cho chung quanh giếng khoan là, ví dụ, với ống có đường kính 6- hoặc 8-inch, là 19 lít /giây, và năng lực cụ thể trung bình 0,83 là "1 m-1 (lít mỗi giây mỗi mét rút). Mặt khác, năng suất bình quân cho thủy lực giếng với ống có đường kính 4 inch thường là ít hơn 7 1 / s. là nguồn nước cao nhất thu được từ các tầng chứa nước Tỉnh Bạc Liêu, Tỉnh An Xuyên.

Nhiễm nước mặn là kết quả của việc mặt bằng nước rút xuống, ít nhất cho đến hiện nay (1970), không phải là một vấn đề chung trong các tầng chứa nước 100 mét, mặc dù một số giếng cá nhân mà ban đầu được sản xuất nước ngọt, đã "ra muối" vì bơm chuyên sâu, xây dựng sai sót, hoặc kết hợp cả hai. Tuy nhiên, khám phá trong tất cả bốn tỉnh đến nay, sự xuất hiện của địa phương tại chỗ cao,  nước Clorua đã được quan sát thấy ở các tầng nước ngầm. Tại Vị Thanh (Đức Long) tại Tỉnh Chương Thiên, nồng độ Clorua giảm theo chiều sâu trong các tầng chứa nước từ 780 mg /lít  tại 80 m đến 270 mg /lít 124 m. Mặt khác, tại ấp Giồng Có, Tỉnh Ba Xuyên các độ mặn tăng theo chiều sâu. Ở đây các tầng nước ngầm có nước mặn tại độ sâu 109 m và 150 m và nước ngọt ở độ sâu 60 mét.

Tại  Bạc Liêu một số biến đổi theo mùa,  Clorua trong nước ở  các tầng chứa nước 100 mét đã được quan sát thấy, đó là, thấp Clorua xảy ra trong mùa mưa khi mực nước ngầm cao và cao Clorua xảy ra trong mùa khô khi mực nước thấp. Ví dụ, tại Vĩnh Lợi (Bạc Liêu) một đường kính nhỏ giếng bơm  nước cho thấy một biến động Clorua từ 14 mg /lít trong mùa mưa tới 630 mg /lít vào mùa khô. Từ ghi nhận của từng tỉnh cho thấy các giá trị Clorua trung bình trong năm 1970 là 595 mg /lít trong 15 mẫu ở An Xuyên, 150 mg /lít  cho 36 mẫu trong Vĩnh Lợi, 330 mg /lít 19 mẫu tại Ba Xuyên  và 500 mg/lít  trong 12 mẫu ở Chương Thiện. Nó chỉ ra, đó cũng vùng nước hương vị ngọt  không thường được phân tích, do đó độ mặn thực tế của nước trong các tầng chứa nước có thể là thấp hơn so với mức trung bình có xu hướng được chỉ ra.

Bãi Xào, tầng nước ngầm ở độ sâu 450 mét.
Tầng chứa nước này được phát hiện một cách ngẫu nhiên vào năm 1967 bởi Chính phủ Việt Nam và USAID trong khi cố gắng để hoàn thành một cái giếng trong một tầng nước ngầm nông ở Bãi Xào tại Tỉnh Ba Xuyên. Trong phạm vi độ sâu của Bạc Liêu 100 mét tầng nước ngầm nước đã được thử nghiệm và được phát hiện có chứa nước lợ nước với 1.300 mg/lít Clorua. Khi chất lượng này là không thể chấp nhận được tiêu chuẩn của  Chính phủ Việt Nam, các cố vấn USAID quyết định tiếp tục khoan hết công suất  của giàn khoan, hoặc khoảng 480 m. Tại 250 m gặp được một tầng cát sạch nhưng chứa quá nhiều nước mặn  với 5.900 mg/lít Clorua. Tiếp tục khoan sau khi xuyên qua một tầng đất sét ở 440 mét, gặp phải một vùng cát, sỏi giữa độ sâu 440 và 460 mét. Mũi khoan chấm dứt ở độ sâu 463 mét trong lớp phù sa cũ. Khu vực có một dòng nước tự chảy 10 lít /giây và nước chỉ chứa 130 m/lít  Clorua. Nhiệt độ của nước là 40,5  C.

Cho đến nay (1970), các tầng chứa nước 450 mét đã không được xác định một cách tích cực trong các giếng khoan khác ở đồng bằng. Các chỉ tầng nước ngầm so sánh là rằng 350-400 mét sâu ở Mỹ Tho khoảng 75 km về phía bắc và từ 150 đến 180 mét  sâu tại Cần Thơ khoảng 50 km về phía tây bắc. Các tầng nước ngầm tại Cần Thơ, tuy nhiên, nhiều khả năng là tương ứng với tầng nước ngầm 100 mét ở Bạc Liêu với tầng nước ngầm 100 mét của bán đảo Cà Mau.

Sự hòa trộn giữa sông Hậu và sông Mekong
Nói chung có rất ít dữ liệu tốt cho khu vực này.
Những dữ liệu này thường chỉ ra điều kiện nước mặn ở dưới các bề mặt đến độ sâu vài trăm mét. Kiểm tra khoan trong sự hoà lẫn vào nhau bắt đầu vào năm 1931 tại Phú Vinh tại Tỉnh Vĩnh Bình nơi Công ty khoan Pháp, HYDRAULIQUE ASIA, đặt xuống ba lỗ khoan tới độ sâu 219, 232, và 282 mét  tương ứng. Tất cả những giếng gặp phải nước mà chủ yếu là nước lợ hoặc mặn, nước ngọt được tìm thấy trong tầng ngậm nước nằm giữa độ sâu 72-87 mét. Một công tình giếng khoan hoàn tất tốt trong tầng nước ngầm này sau đó đã bị hủy bỏ vào năm 1945, rõ ràng là vì ô nhiễm nước mặn. Đội khoan của chính phủ Việt Nam và ASAID trong những năm gần đây đặt xuống thêm sáu lỗ kiểm tra sâu trong vùng lân cận của Phú Vinh, sâu nhất trong số đó là 568 mét. Một lần nữa tất cả gặp nước lợ hoặc nước mặn. Về mặt địa chất, các địa tầng 80-100 mét tại Phú Vinh có lẽ tương đương với tỉnh Bạc Liêu 100 mét tầng nước ngầm của bán đảo Cà Mau. Hơn nữa, những dấu hiệu của sỏi cát tìm thấy phía bắc dọc theo bờ biển của vùng đồng bằng đến xa tận Sài Gòn. Tuy nhiên ngược lại, với sự xuất hiện nước ngọt ở bán đảo Cà Mau, tầng chứa nước 100 mét trong vùng hoà trộn (interfluve) phía bắc của Sông Hậu Giang chứa nước lợ.

Tại Ba Tri tại Tỉnh Kiến Hòa giếng khoan 318 mét gặp phải nước mặn trong suốt toàn bộ dãi độ sâu của nó. Ngoài ra xa nội địa tại Vĩnh Long, nước ngầm là nước lợ hoặc mặn từ bề mặt đất đến độ sâu 256 mét.
Như vậy những lỗ khoan hoàn thành đến năm 1970 hiển thị được mực nước, ít nhất là ở chiều sâu, chủ yếu là nước lợ hoặc mặn. Chỉ có một nguồn nước ngọt ngầm trong khu vực hoà trộn (interfluve) là những luồng  nước ngọt chứa trong rặng núi dọc bãi biển và cồn cát.

Khu vực miền bắc của sông Mỹ Tho và sông Mekong
Trong khu vực nằm về phía bắc của Sông Mỹ Tho bao gồm cả lộ khu vực phù sa cũ, nước ngầm đã được phát triển rộng rãi và cấp nước cho nông thôn và công cộng. Khu vực này bao gồm đô thị Sài Gòn và Tỉnh Gia  Định nơi hàng chục giếng đã được khoan bởi các công ty khoan tư nhân cũng như những đội khoan của chính phủ Việt Nam và USAID kể từ năm 1958.
Việc cung cấp nước Sài Gòn tại một thời gian đã hoàn toàn thu được từ giếng mà sản xuất nhiều như 160.000 MVD (mét khối mỗi ngày) trong năm 1960. Các giếng, khoan chủ yếu là do Công ty Layne International Co., dao động từ sâu 30-200 mét và đã báo cáo sản lượng 95 lít /giây. Khối lượng cụ thể trung bình của giếng Sài Gòn là 4 lít/giây-1 mét-1.

Sài Gòn 3 tầng cát
Trong khu vực Sài Gòn, các tầng chứa nước trong phù sa cũ  được gọi là Sài Gòn cát 3 tầng, mặc dù nhận dạng của nó như ba tầng biệt lập chứa nước từ giếng là những nghi ngờ. Các khu vực trên có trải qua sự phát triển mạnh nhất trong vùng lân cận của Sài Gòn. Tây và Tây Nam Sài Gòn, tuy nhiên, khu vực tầng trên nước ngầm bao gồm nước mặn và vùng giữa là nguồn gốc của nguồn cung cấp nước. Biến động nước trong các tầng nước ngầm khu vực bắc Sài Gòn được thể hiện trong hình 3.

Map 3: Hydrogeologic Sections Mekong Delta Region. South Vietnam
Từ năm 1930 đến năm 1960, năng suất máy bôm tăng để đáp ứng nhu cầu của Sài Gòn, nước mặn đã bắt đầu xâm lấn sang các lĩnh vực khai thác các khu vực trên tầng nước ngầm. Do đó, việc phục hồi trở lại một bề mặt nước nguồn là điều cần thiết cho việc cung cấp nước thành phố. Năm 1964 bắt đầu xây dựng nhà máy xử lý bề mặt nước lớn tại Thủ Đức, khoảng 8 km phía bắc Sài Gòn để xử lý một lượng nước từ  Sông Đồng Nai.

Đến năm 1967 nhà máy đã hoạt động và năm 1970 đã cung cấp về thành phố 246.000 m3 /ngày gấp đôi công suất thiết kế với ngân khoản cung cấp này,  hiện tại vẫn được sử dụng thường xuyên như cung cấp nước dự phòng trong trường hợp khẩn cấp hoặc khi hoạt động sữa chửa thường xuyên bị gián đoạn.

Tầng chứa nước nông ở các tỉnh Kiến Phong, Kiến Tường, Đinh Tường, Long An và Gò Công, tương ứng với vùng phía trên tầng chứa nước của Sài Gòn cát ba tầng , hầu như ở khắp mọi nơi chứa nước lợ hoặc nước mặn. Vùng chót lưỡi của nước mặn cũng có mặt trong các phù sa trên 100 mét xa đất liền như mỏ vẹt  của Cambodia và đặc biệt theo các sông chính của Sông Vàm Cỏ Đông và Sông Vàm Cỏ Tây, nơi có độ cao nhỏ hơn 2 m trên mực nước biển.

Phía trên cùng của tầng nước ngầm vùng nước ngọt giữa nằm ở độ sâu từ  130-180 mét với khoảng cách chừng 25 km về phía Tây Nam Sài Gòn  và dọc theo Quốc Lộ 4. Tại Trung Lương gần Mỹ Tho, tuy nhiên, nước ngọt đầu tiên tìm thấy độ sâu khoảng 350 mét. Tình trạng này cho thấy có thể có một đường đứt gãy hoặc nếp oằn của tầng nước ngầm khu vực giữa hoặc có thể là sự hiện diện tương đương với tầng nước ngầm khu vực thấp hơn của Sài Gòn cát ba tầng..

Long An, tầng nước ngầm 200 mét
Long An với tầng nước ngầm 200 mét, cái tên có nguồn gốc từ những phát hiện ban đầu mạch nước ở độ sâu ở thôn Tân An tại Tỉnh Long An.
Một bản ghi viết tắt của Layne khoan vào năm 1958 cho biết rằng đất sét, cát xen lẫn sỏi và có chứa nước mặn mở rộng đến một độ sâu 143 mét; dưới  đó là một khối đất sét màu vàng, lớp nền chính , kéo dài 143-174 mét. Một lớp cát vàng thô 173-204 mét tạo thành tầng chứa nước ngọt. Một giếng khoan hoàn tất đã được báo cáo cho biết dòng chảy tự nhiên cho một vài lít mỗi giây, giếng bơm mang lại sản lượng 28 lít / giây để bơm.

Các mực nước tĩnh của giếng trong một tầng nước ngầm dài đều rất gần với bề mặt đất tại năm địa điểm nổi tiếng ở Tỉnh Long An, nơi điều kiện chảy liên tục xảy ra, quan sát bình thường trong hai giếng tại Rạch Kiến chỉ ra rằng các giếng chảy sau khi cuối mùa mưa (tháng 12 năm 1969) nhưng không có nước sau mùa khô (tháng 2 năm 1970). Mực nước tĩnh giảm từ về một 0,3 mét so với khoảng 3.0 mét dưới mặt đất trong thời gian này. Các dòng phun từ tầng nước ngầm cũng rất nhỏ. Tại Bình Phước tỉnh Định Tường, quan sát dòng chảy phun từ một giếng Layne cũng hoàn thành trong tầng nước ngầm trong tháng 11 năm 1969 chỉ có 0,2 lít / giây, mặc dù bằng cách bơm, năng suất từ  giếng là dễ dàng tăng lên 22 lít / giây.
Khu vực mức độ của các tầng nước ngầm Long An 200 mét là khu vực hạn chế. Vùng nước mặn nằm ở trên và dưới nó và gần bờ biển tầng chứa nước chính nó có chứa nước mặn. Ví dụ, ở Gò Công tương đương với tầng nước ngầm Long An 200 mét chứa nước với 6.000 mg / lít clorua. Sâu trong đất liền ở Cần Đước tầng chứa nước mở rộng dưới 210 mét, mặc dù không mặn, chứa nước với 1.500 mg /lít  clorua.

Các khu vực tiêu thụ cho các tầng nước ngầm Long An 200 mét được cho là tương ứng với diện tích hiện ra của lớp phù sa cũ ở phía bắc, đó là, tại Bình Dương và tỉnh Tây Ninh. Lượng mưa thấm vào khu vực lộ thiên của lớp phù sa cũ dọc theo độ dốc của Tây Nguyên và di chuyển xuống theo độ dốc là cát, sỏi dưới một lớp được giữ lại. Trong khu vực lộ thiên của lớp phù sa cũ về phía tây bắc Sài Gòn vùng chuyển động nước ngầm theo hướng Tây Nam
Khác với sự xuất hiện phổ biến của clorua cao và sắt, chất lượng nước ngầm ở các tầng nước ngầm Long An 200 mét được đánh giá là đạt yêu cầu theo tiêu chuẩn địa phương. Sắt chịu lực nước ngầm, tuy nhiên, đã được quan sát thấy tại Nhà Bè với nồng độ nhiều như 200 mg / lít, thường gắn liền với một hàm lượng Clorua hơn 1.000 mg / lít. Ở những nơi khác, sắt trong nước ngầm sạch, trong khi không quá tập trung, thường đạt nồng độ 5-10 mg / lít. Ví dụ, trong một giếng 271 mét tại Bến Lức nơi hàm lượng Clorua là 600 mg /lít, hàm lượng sắt trong khoảng 4-37 mg /lít. Chủ yếu như một kết quả của hàm lượng sắt cao cũng đã bị bỏ qua. Các mức độ pH trong nước này là trong khoảng 5,5-6,9, về phía acid nước cao sắt cũng đã được tìm thấy trong thời gian gần đây (1970) hoàn thành giếng khoan bởi ASIA Wells Co. theo hợp đồng với USAID. Các giếng 140-215 mét sâu đang nằm trong năm làng Tỉnh Long An. Nồng độ sắt hòa tan trong nước từ các giếng dao động từ mức thấp 0,43 mg /lít  tới cao 1,39 mg /lít. Tổng số nồng độ sắt trong khoảng 1,38-5,5 mg /lít. Phạm vi của Clorua trong giếng là 48-385 mg /lít, được coi là sạch bởi tiêu chuẩn Chính phủ Việt Nam. Các nguồn chính của chất sắt trong nước ngầm tin là lớp đá ong có chất sắt xen kẽ qua lớp Phù sa cũ.

Tầng chứa nước lộ thiên ở khu vực phù sa cũ Tây Bắc Sài Gòn
Một vành đai của lớp phù sa cũ  chừng  25-75 km và dài 150 km mở rộng về phía tây bắc từ Sài Gòn qua Tỉnh Biên Hòa, Tỉnh Bình Dương, Tỉnh Tây Ninh ở miền Nam Việt Nam và kéo dài tận Khet Svay Rieng và Khet Prey Veng ở Cambodia.  Bề mặt của vành đai này khoảng 10-80 mét trên mực nước biển ở địa hình nhấp nhô dọc theo chân dốc của Tây Nguyên.
Trong Tỉnh Tây Ninh, một số giếng khoan khai thác khu chứa nước trong phù sa cũ của vành đai này từ 50 mét xuống tới độ sâu 135 mét. Các năng suất bình quân giữa các giếng là khoảng 11,7 1ít/giây so với năng lực trung bình cụ thể của 0,66 ls-1m-1.  Trong Tỉnh Bình Dương và Tỉnh Biên Hòa sản lượng cũng trung bình và năng lực cụ thể là 9,5 lít/giây tương ứng  1.2ls-1m-1 và 7.6 lít và 0.5 ls-1m-1.  Một số giếng nước ở Khêt Prey Veng trong lớp  phù sa cũ ở độ sâu từ 30 đến 50 mét và có năng suất cá thể trung bình 9,5 lít/giây..

Các mực nước tĩnh ghi nhận trong các giếng khoan khai thác ở lớp phù sa cũ của phạm vi vành đai này từ 25 mét dưới mặt  đất là những xác thực rõ ràng đứng đầu trong khu vực. Hai giếng gần Tây Ninh báo cáo mỗi giếng bơm khoảng 1,2 lít/giây  sau mùa mưa. Thể hiện ở bản đồ số 1 kèm theo  là tiềm năng của mạch nước trong lớp phù sa cũ của vành đai dốc tây nam.
Mặc dù độ mặn không tạo ra một vấn đề uống được trong lòng đất, nước của khu vực lộ thiên phù sa cũ, sắt và pH thấp là những khó khăn tại địa phương,  pH thấp cùng với kết quả Carbon dioxide hòa tan trong nước với độ sắt nhẹ, gây ra sự ăn mòn một số bộ phận của máy bơm giếng ở  tỉnh Biên Hòa và Bình Dương.

Kết luận
Các cuộc khảo sát nói trên của mạch nước ngầm ở đồng bằng sông Cửu Long dường như ngụ ý rằng ít nhất một tầng chứa nước ngọt thường là có sẵn trong hầu như tất cả các bộ phận của đồng bằng, tuy nhiên những điều đó không hẳn đã đúng. Hiện vẫn còn những khu vực rất rộng ở vùng đồng bằng, có lẽ là giống như là một nửa tổng diện tích, điều kiện đất nước đang phần lớn chưa được chứng minh. Đặc biệt, các khu vực này bao gồm các dòng  nước hoà trộn giữa sông Hậu và sông Cửu Long và là khu vực nội địa của vùng đồng bằng nơi nước ngầm mặn nằm gần bề mặt đất, bao gồm Đồng Tháp Mười. Ngoài ra tại các khu vực nước ngọt, các tầng chứa nước đã thực sự được chứng minh, các dữ liệu cũng được phân phối rộng rãi và chưa toàn diện.

Nhiều câu hỏi cơ bản vẫn chưa được trả lời. Trong số này có các giới hạn chứa trên bề mặt của Bạc Liêu ở tầng nước ngầm 100 mét, ở bán đảo Cà Mau và mở rộng của nó trong đất liền bên dưới bề mặt nước ngọt khu vực đồng bằng.
Đâu là nguồn gốc của  việc tái phục hồi các tầng chứa nước 100 mét?.
Tại sao các tầng chứa nước 100-mét dường như trở thánh nước lợ ở phía bắc của Sông Hậu Giang?
Những vấn đề chưa được giải quyết khác vẫn quan tâm đến các tầng chứa nước 450-mét ở Bãi Xào, mức độ dày đặc của nó là gì? 

Phải không có tương quan với tầng nước ngầm 350 mét tại Mỹ Tho.
Điều này sẽ mang đến  câu hỏi liệu 350-mét tầng nước ngầm tại Mỹ Tho là liên thông với tầng nước ngầm Long An 200 mét hoặc là tương đương với tầng thấp nhứt của ba tầng cát ở Sài Gòn. Cũng được chứng minh là các phần mở rộng các tầng nước ngầm ở Cambodia là vị trí của khu vực tái phục hồi của khu vực. Những điều này và nhiều câu hỏi khác vẫn chưa được trả lời trước khi phát triển của bất kỳ kế hoạch chuyên sâu nào của các tầng nước ngầm diễn ra trong vùng đồng bằng. Chương trình khoan thử nghiệm nên được thực hiện để giúp giải quyết một số những vấn đề này. Ngoài ra, các giếng quan sát nên được thiết lập để theo dõi mực nước và độ mặn trong mỗi tầng nước ngầm. Một chương trình lấy mẫu nước ngầm cũng sẽ giúp đánh giá các mối đe dọa, mức độ, và tiến triển của xâm nhập mặn và ô nhiễm cục bộ hơn các tầng chứa nước.

Trong thực tế giếng khoan kiểm tra các loại chính xác như về độ dẫn điện, cloru , neutron sẽ thêm vào khả năng trong việc giúp xác định các vùng nước ngọt ở các giếng kiểm tra.
Dữ liệu về các đặc tính thủy lực của các tầng chứa nước cũng đang còn thiếu ở vùng đồng bằng. Như nhiều giếng và lỗ kiểm tra được khoan và kiểm tra tầng chứa nước đang tiến hành, ước tính có thể được thực hiện đối với khoảng cách tối ưu với giếng và phát triển tầng nước ngầm. Những điều tra sẽ cuối cùng dẫn đến nghiên cứu mô hình máy tính của các tầng chứa nước và liên quan của nó cho toàn bộ đồng bằng sông Cửu Long.
Với sự phát triển cẩn thận và quản lý kiểm soát, người ta ước tính rằng các tầng chứa nước ngọt cuối cùng có thể cung cấp khoảng 80 phần trăm nhu cầu hiện tại cho làng và là nguồn cung cấp nước của thành phố ở đồng bằng.

Tham khảo và phỏng lược từ các tài liệu dưới đây của Cục Địa Chất Hoa Kỳ:
 - Library of Congress Cataloging in Publication Data
Anderson, Henry R.  1936- Hydrogeologic  reconnaissance  of  the  Mekong  Delta  in  South  Vietnam  and  Cambodia. (Contributions to the hydrology of Asia and Oceania) (Geological Survey Water-Supply Paper 1608-R) United States Geological Survey (USGS)
- Geological Survey Water- Supply Paper 1608 R
Prepared  in  cooperation  with  the  Governments of  South  Vietnam  and  Cambodia  under  the auspices  of  the  United  States  Agency for International  Development. Anderson, H.  R.  and  others,  1968,  Investigation  for  fresh  water  at  Ba  Tri,  Kien  Hoa Province,  Vietnam:  U.S.  Agency for International Development manuscript report, 11 p., 2 figs.
- Harned, D.  W., Ramecker, M.  H., Rasmussen, W.  C., and Burgh, J.  A., 1968, Water for Vietnam: The Military Engineer, no.  394, Mar.-Apr.  1968, p.  86-89.
- Haworth, H.  F., 1966, Review of well drilling activities in South Vietnam:  U.S.  Agency for  International  Development  manuscript  report,  7  p.,  1  fig.
- Michael, E.  D.,  1971,  Use  of  ground  water  in  developing  the  Mekong  Delta,  Republic  of Viet Nam:  Ground  Water,  vol.  9, no.  1, p.  20-24.
- Pham, V.  H.,  1968,  How  to  find  fresh  water  for  Ba  Tri  District,  Xien  Hoa  Province,  Viet- nam:  U.S.  Agency for International Development manuscript report, 13 p., 4 figs., 1 appendix.
- Rasmussen, W.  C., and Bradford, G. M., 1977, Ground-water Resources of Cambodia: U.S.  Geol.  Survey Water Supply Paper 1608-P, 122 p.
- Rasmussen, W.  C., and Quynh, N.  N.,  1967,  Magnitude  of  the  ground-water  resources  of the  Mekong  Delta,  Vietnam:  U.S.  Agency for International Development manuscript report,  2  p.
US Government Printing Office: 1978 777-102/33 Region No.8 


 










 

1 comment: